Nói chung, buồn thì có cái nhược điểm to tổ bố là mặt mày hơi yểu, hơi héo, tâm trạng có cũng héo hắt, ngôn từ nói ra nó cũng vơi mất 7 phần cảm xúc, kiểu nói như ma ý, cứ trầm trầm, rồi ngang ngang đúng 1 cao độ. Nhưng lúc buồn buồn cũng có những ưu điểm không thể không kể công chúng ở đây.
- Khi buồn buồn, có cái gì nó tĩnh ở trong người, tĩnh cực kì, kiểu như nó làm mình chậm đi 1 nhịp... kiểu buồn buồn là lúc mình chịu yên yên cái nghĩ lăng xăng ấy.
- Khi buồn buồn ( ơ phải nhắc lại đây là kiểu buồn buồn rất tự nhiên, không phải là gặp một chuyện buồn có đầu có đuôi hẳn hoi đâu. Buồn buồn đơn giản là tự nhiên ngủ dậy rồi buồn buồn! đấy! chính là nó), con người dễ tập trung vào những việc mình làm, cần làm, đang làm. Ví dụ như ngay lúc này, gần 9 giờ sáng tại công ty - buồn buồn - ngồi viết blog buồn buồn - tâm trạng vô cùng tập trung - hoàn toàn minh mẫn - rất tĩnh. Những cảm xúc lăng xăng được dẹp đi một cách dễ dàng khi bạn đang trong tâm trạng buồn buồn.
- KHI BUỒN BUỒN nói chung là cứ nên để nó tự đến tự đi. Nó đến mông lung nên cũng đi chóng vánh, thường thì cứ buồn buồn rồi nó cứ từ từ vơi rồi biến luôn.
Chúc ... buồn buồn nhanh qua!
Chúc ... buồn buồn nhanh qua!